Nguyên Thạch

Cành trúc gió lay






Che nghiêng ngại nón thổi bay
Em qua khóm trúc gió lay lá vàng
Gót thon bước chuyến phà ngang
Ngẩn ngơ thu tím lá vàng hồn thơ.

Bến xưa thuyền vẫn neo chờ
Đón ai về kịp bến bờ sông tương
Ơi người con gái tôi thương
Đóa quê đồng nội thoáng hương giao mùa.


Hiu hiu ngọn gió cợt đùa
Măng tay mấy sợi hương lùa tóc mây
Phải chi gió cuốn tóc bay
Tôi nhặt sợi thắt ngay tim nồng.

Bé ơi, chớ vội lấy chồng
Để tôi mãi dệt tơ lòng thành thơ
Bé ơi, cứ vẫn hững hờ
Coi như giả bộ chẳng chờ đợi ai.

Tết lên rừng chặt nhánh mai
Ươm cho chóng nở hoa cài tóc em.

Nguyên Thạch

Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 14 tháng 12 năm 2023

Bình luận về Bài thơ "Cành trúc gió lay"